Dương Chí cùng đoàn hộ tống lên đường, do trời nóng như thiêu đốt nên họ chuyển sang nghỉ ngơi vào ban ngày và đi vào ban đêm. Tuy nhiên, những tên lính lười nhác thường xuyên trễ nải và ngủ quên. Dương Chí không dám chểnh mảng, giục binh lên đường, trong khi đám hầu cận lại tỏ ra chủ quan coi thường, khiến Dương Chí rất tức giận. Tới vùng núi hiểm, quân lính đòi nghỉ, cùng lúc bảy chiếc xe chở đầy táo của đám Tiều Cái tiến vào. Dương Chí kiểm tra thấy đúng là táo liền tin là dân buôn, không còn đề phòng.